Đỗ Hồng

Dư Hương




Từ muôn kiếp, tình yêu là hơi thở
Không thể nào ta sống thiếu tình yêu
Như trái tim cần nhịp đập thật đều
Để rung động phút đầu nhìn thánh nữ

Ta không nói với em bằng ngôn ngữ
Mà bằng lời gió hát trên ngàn cây
Bằng sóng ru êm ả suốt đêm ngày
Và bằng cả trái tim luôn mở rộng
Đêm hò hẹn gặp nhau trong giấc mộng
Chỉ có ta riêng một cõi địa đàng
Hoa không tàn vì vắng bóng thời gian
Đường hạnh phúc dìu nhau đi vô tận

Mùa băng giá xin vòng tay nồng ấm
Khi mặt trời nằm ngủ, đắp chăn mây
Vầng trăng lu về hiện bóng hao gầy
Ta chợt thấy mắt em tràn ánh sáng

Thu trút lá chờ ngày đi phiêu lãng
Nai không về dệt nốt những vần thơ
Tình xế chiều giờ héo úa mộng mơ
Xin còn lại chút dư hương trăng mật

Đỗ Hồng

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 3 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Dư Hương"